
Con đường mới là gì?
Lip-Bu đưa ra giải pháp: “Nhìn về phía trước, chúng ta sẽ theo con đường mang tính hệ thống mà theo đó việc xây dựng nhà xưởng sẽ phải hoàn toàn phù hợp với nhu cầu của khách hàng. Chúng ta sẽ phải lý trí và có kỷ luật trong phân bổ chi tiêu – vì đó là điều mà các hãng gia công lớn làm”. Cụ thể trước mắt, CEO mới sẽ ngưng các dự án xây dựng mở rộng nhà máy mới ở Đức và Ba Lan. Ngược lại thì các cơ sở đóng gói và kiểm định chip tại Việt Nam và Malaysia sẽ được củng cố. Riêng ở Mỹ, việc xây dựng nhà máy tại bang Ohio sẽ được điều chỉnh tiến độ tuỳ theo nhu cầu khách hàng thực tế.
Với CEO gốc Hoa, node bán dẫn nào đang làm ra tiền thì mới cần giữ, chưa có hoặc tương lai mông lung thì phải xem xét. Cụ thể node Intel 18A sẽ được tập trung dồn lực để chóng đi vào sản xuất hàng loạt. Node Intel 18A-P cũng được đặt ưu tiên vì Intel Products cần đến nó. Riêng node Intel 14A sẽ đi theo “đúng hướng gia công” – nó sẽ được thiết kế tuỳ theo nhu cầu của các khách hàng (ngoài Intel Products). Cũng có thể hiểu là nếu “không có khách thì sẽ không được cấp tiền”. “Nhìn về phía trước, khoản đầu tư của chúng ta vào Intel 14A phải dựa trên các cam kết có xác thực của khách hàng. Sẽ không còn tấm séc trắng nào nữa. Mọi khoản đầu tư phải có ý nghĩa kinh tế. Chúng ta sẽ làm ra cái mà khách hàng cần, khi họ cần cũng như giữ được tín nhiệm của họ bằng cách thực thi có tính ổn định”.
Việc sản xuất phải dựa theo nhu cầu của thị trường
Liệu có thành công?
Thực tế ngoài việc thắt chặt hầu bao tối đa, Lip-Bu còn nhắc đến việc đem SMT trở lại các mẫu chip x86 mà cụ thể là dòng sản phẩm server. Nhưng mình đã nêu từ trước nên không lặp lại ở đây nữa. Vả lại trên quan điểm cá nhân, mình không cho SMT là một công nghệ mang tính quyết định thay đổi cục diện tình hình – nếu chip Intel không đủ tốt hay tiến trình bán dẫn không đủ tiên tiến thì có hay không có SMT cũng không giúp sản phẩm hãng này trội hơn. Về cơ bản, yêu cầu của Lip-Bu nhưng một cứu cánh tạm thời, không phải là lâu dài.
Với một hãng công nghệ như Intel, điều để người nhà trông ra người ta trông vào là một lộ trình sản phẩm có thể không dài hạn nhưng ít nhất cho thấy là họ vẫn đang tồn tại và tiếp tục theo đuổi công nghệ mới. Trong tâm thư của Lip-Bu hiện không có điều này. Ông chỉ nhắc tới Panther Lake – thứ duy nhất mà hầu như ai cũng biết sẽ xuất hiện vào cuối năm nay. Tất nhiên cũng khó trách Lip-Bu khi ông cầm lái Intel chỉ hơn 3 tháng. Quãng thời gian ngắn ngủi như thế hầu như không CEO nào có thể đề ra một sản phẩm mới cho “đàng hoàng được”.
Chưa kể, chiến lược của Lip-Bu về cơ bản khác Pat. Vị doanh nhân gốc Hoa muốn “cắt” triệt để những nhánh cây “thừa thãi”, đặc biệt tới 50% lượng quản lý trung gian của tập đoàn – thành phần mà theo ông là “cồng kềnh quan liêu kém hiệu quả”. Với lượng nhân sự bị giảm gần như phân nửa so với 3 năm trước, rõ ràng là có nhiều dự án sản phẩm cũng sẽ “chết yểu”. Vì thế, dự án nào “sống sót” sẽ phải chờ “tình thương” của Lip-Bu. Ông nêu rõ: “Thêm vào đó, tôi vừa lập ra một chính sách nơi mà mọi thiết kế chip quan trọng sẽ được đánh giá và duyệt bởi chính tôi trước khi được tape-out (bước cuối cùng trong thiết kế)”.
Ở đây, mình không “phán xét” con đường của Lip-Bu là đúng hay sai, chỉ là nó phù hợp với tình hình hay không. Về góc độ tài chính mà nói, đây là cách làm logic để cắt lỗ. Nhưng nhược điểm sẽ là sự chảy máu chất xám. Tất nhiên không phải nhân sự nào của Intel cũng tài giỏi, song gần 1/2 tập đoàn thì chắc chắn sẽ có không ít người giỏi phải ra đi. Lấy ví dụ như dự án Clear Linux dù không tạo ra lợi nhuận trực tiếp song những kỹ sư đứng sau phải rất am hiểu kiến trúc chip thì mới có thể tối ưu được kernel, performance profile. Cũng chính họ sẽ là người làm việc với các distro Linux lớn để hỗ trợ về mặt lâu dài. Họ nghỉ việc cũng tương đương ảnh hưởng của Intel bị giảm sút về dài hạn.
Biến số chính trị
Sau cùng, có một vấn đề bình thường mình sẽ không nói, nhưng không thể không nhắc tới ở đây. Đó là “yếu tố Trump”. Có một câu nói kinh điển kiểu này: “Anh có thể không quan tâm chính trị, nhưng không có nghĩa nó sẽ bỏ qua anh”. Và “yếu tố Trump” không chỉ ảnh hưởng riêng Intel lẫn Lip-Bu, AMD hay NVIDIA hay mọi công ty công nghệ chủ chốt ở Mỹ đều bị tác động. Song hoàn cảnh của Intel nghiêm trọng hơn vì con tàu này hiện đang dạt trôi rất vô định. Dù cách làm của Lip-Bu khá thô bạo, nhưng là sự thô bạo cần thiết để Intel không chìm. Nếu vị thuyền trưởng muốn vứt bỏ một kiện hàng nào đó để cứu cả con tàu nhưng không được phép thì rõ ràng, đôi tay ông đang bị “buộc”. Tương tự ông muốn rẽ sang trái nhưng bị bắt phải đi thẳng thì thực sự… khó.
Trump đổi giọng sau cuộc gặp gỡ với Lip-Bu Tan
Quảng cáo
Theo phân tích của giới công nghệ, chính quyền Trump có thể chả quan tâm gì tới con chip Core hay Xeon tiếp theo của Intel. Điều duy nhất họ mong muốn thực tế không khác gì chính quyền Biden tiền nhiệm chính là năng lực tự chủ bán dẫn của Mỹ. Còn nhớ trước khi Lip-Bu được HĐQT Intel bổ nhiệm làm CEO không lâu, hãng này đã quyết định tạm đình chỉ xây dựng tổ hợp nhà máy Silicon Heartland ở bang Ohio cho tới đời tổng thống kế tiếp. Ban đầu, tổ hợp Silicon Heartland được dự tính để sản xuất các chip trên node Intel 14A hoặc 14A-E. Nhưng theo tâm thư của Lip-Bu, thì khi nào chưa “chốt đơn hàng”, hãng sẽ không rót thêm tiền để lại bị “dưới công suất” như Pat đã làm. Mà như vậy thì lại ngược mong muốn của Trump…
Ohio Silicon Heartland, nơi dự kiến sẽ là tổ hợp sản xuất chip lớn và tiên tiến nhất của Intel tại Mỹ
Thế nên tương lai con tàu Intel sẽ trôi như thế nào, không thuần tuý chỉ nằm ở ban lãnh đạo và HĐQT, mà còn lệ thuộc cả ý chí chính trị quốc gia. Nhìn ở góc độ tích cực, cũng không trừ khả năng Lip-Bu sẽ “tranh thủ cảm tình” của Nhà Trắng để gây áp lực buộc các đối thủ như AMD, NVIDIA phải ký hợp đồng gia công chip với Intel Foundry. Như thế, Intel cũng không phải tách đôi như AMD năm xưa nữa. Nhất tiễn hạ song điêu mà nhỉ?
Nhưng thôi, đó lại là một câu chuyện khác…
Nguồn: Tinhte.vn