Atsu là một nhân vật có mục đích rõ ràng: Tiêu diệt băng đảng Yotei Six, dẫn đầu là Saito, một lãnh chúa nhưng gia đình tiêu tán sau cuộc chiến ở những năm cuối thời kỳ Chiến Quốc, phải trốn về Ezo để gây dựng lại cơ đồ.
Mình sẽ không đi sâu vào lý do vì sao lãnh chúa Saito tiêu diệt cả gia đình Atsu, mà sẽ nhấn mạnh hơn vào chính bản thân cuộc phiêu lưu ở xứ Ezo, giờ là Hokkaido của Atsu. Những khoảnh khắc đan xen giữa quá khứ và hiện tại vẫn là thương hiệu của series Ghost, và vẫn là thứ giúp kết nối những khía cạnh của cốt truyện lại với nhau. Đó là điểm cộng đầu tiên của trò chơi.
Trong nhiều trò chơi trước đây, cứ khi nào có những cảnh hồi tưởng đưa người chơi trở về quá khứ, chúng sẽ là thứ làm gián đoạn mạch và nhịp độ của trò chơi. Nhưng với Ghost of Yotei, chính bản thân nhịp độ của game cũng đã chậm rãi để anh em có thời gian và không gian đi khám phá mọi ngóc ngách của Ezo. Thành ra, những cảnh hồi tưởng như lúc Atsu trở về căn nhà xưa của mình lai là những khoảnh khắc không khác gì những đoạn phim cắt cảnh có thể tương tác được. Nó hấp dẫn và giữ chân người chơi tốt hơn hẳn những đoạn “hồi tưởng” trong những trò chơi khác.
Như đã nói, câu chuyện đi tiêu diệt kẻ thù đã sát hại gia đình của Atsu đương nhiên không kém phần bi tráng so với cuộc chiến của Jin Sakai ba trăm năm về trước chống lại quân Nguyên Mông. Những phút đầu tiên, mình mắc một sai lầm, đó là lầm tưởng cuộc phiêu lưu báo thù cho gia đình của Atsu về cơ bản không khác biệt nhiều so với cuộc phiêu lưu của Naoe trong Assassin’s Creed Shadows, tác phẩm đã ra mắt hồi đầu năm nay.
Nhưng không, Ghost of Yotei không mắc sai lầm cố hữu của gần như mọi phiên bản Assassin’s Creed nói chung và Shadows nói riêng. Sai lầm ấy là gì? Là cố gắng dí vào mắt của anh em, những người chơi game, vô vàn những nhiệm vụ, địa điểm hay khu vực nhiều địch, cố tìm mọi cách để mời gọi anh em giải quyết những nhiệm vụ tràn ngập bản đồ thế giới ảo.
Nếu đã từng chơi Ghost of Tsushima, anh em sẽ nhận ra một điều rằng, bản đồ thế giới ảo của hòn đảo cực Nam nước Nhật cũng có vô vàn những địa điểm như vậy. Từ đền thờ, những suối nước nóng đến những địa điểm chém cọc tre tăng chỉ số nhân vật, Ghost of Tsushima hoàn toàn không cố gắng bắt anh em phải tìm tới mọi nơi để làm tất cả chúng cùng một lúc, gây ngợp và khó chịu, như cách Assassin’s Creed bao nhiêu năm qua vẫn làm.
Ghost of Yotei cũng vậy.
Thế giới Ezo của thế kỷ XVII vẫn có sự duyên dáng và quyến rũ giống hệt như hòn đảo Tsushima của phần trước. Chỉ một chi tiết rất đơn giản, anh em leo lên lưng chú ngựa, ngay lập tức khung hình đang từ tỷ lệ 16:9 sẽ biến ngay thành 21:9. Mỗi lần di chuyển trên những bình nguyên vô tận, hướng mắt về phía đỉnh núi Yotei, mọi mảng miếng màu sắc và chuyển động trên màn hình không khác một chút gì so với một bộ phim điện ảnh. Trò chơi thực sự kích thích anh em đem chiếc máy PS5 cắm vào TV kích thước lớn để chìm đắm vào thế giới ảo.
Quảng cáo
Và khi nói tới hệ thống nhiệm vụ trong Ghost of Yotei, phải gửi lời khen ngợi tới các nhà phát triển game. Dù rằng mọi thứ vẫn được đánh dấu bằng những biểu tượng trên bản đồ, nhưng cảm giác tiếp cận từng nhiệm vụ, dù là nhiệm vụ chính hay phụ, hoặc những địa điểm quan trọng trên bản đồ đều đến một cách rất tự nhiên, thậm chí còn có cảm giác ngẫu nhiên nữa.
Chẳng hạn như đi giữa đường, gặp một toán ronin du thủ du thực đòi đấu với Atsu, chiến đấu xong cô nàng này tha mạng cho kẻ cuối cùng, để moi thông tin về những mục tiêu mà cô muốn tiếp cận. Đương nhiên không có gì là ngẫu nhiên cả, nhưng game vừa không nhồi nhét những chi tiết đó bắt anh em phải làm ngay lập tức, cùng lúc cũng chẳng bắt anh em tốn quá nhiều thời gian tìm kiếm manh mối trong bản đồ rộng lớn của trò chơi.
Những nhiệm vụ trong game được hiển thị dưới dạng những lá bài, cho anh em tự do chọn lựa địa điểm kế tiếp muốn đến. Hoặc ở đó là một trong số những kẻ thù mà Atsu tìm kiếm. Nhưng cũng có lúc đó lại là một mục tiêu để anh em xử lý, kiếm thêm chút tiền trang trải cho vũ khí và trang bị trong chuyến hành trình. Vẫn sẽ không có la bàn và chỉ thị mục tiêu của các nhiệm vụ trên màn hình, mà những cơn gió sẽ chỉ đường cho anh em di chuyển, hệt như phần trước.
Cảm giác tự do khám phá, và phần thưởng cho những nỗ lực tìm kiếm mọi thứ trên bản đồ luôn đủ lớn để kích thích anh em bỏ hàng giờ liền trên lưng ngựa.
Quảng cáo
Đương nhiên, không phải lúc nào anh em cũng sẽ rong ruổi cùng với chú ngựa. Muốn báo thù thì phải chiến đấu. Và phải thừa nhận, so sánh với phần trước, việc chiến đấu trong Ghost of Yotei vừa lạ, vừa quen, nhưng quan trọng hơn cả, là đã tay và thỏa mãn hơn rất nhiều.
Ngày xưa, “cụ” Jin Sakai phải đổi thế tấn để chiến đấu với từng dạng đối thủ khác nhau, chẳng hạn như cầm katana thì dùng một thế, địch cầm giáo thì phải đổi tư thế khác, hoặc những tên địch to lớn dữ dằn thì phải có giải pháp khác. Còn với Atsu, mọi chuyện sẽ khác.
Anh em sẽ có vài món vũ khí để đối đầu với ngần ấy dạng đối thủ. Đối mặt với những tên lính dưới trướng nhà Saito hay những tên ronin bất trị thì dùng một thanh katana là xong. Nhưng nhìn thấy thanh niên nào cầm giáo thì rút thêm thanh katana nữa chém. Dần dần anh em sẽ có thêm vô vàn những món vũ khí khác để đa dạng hóa lối chơi, tạo ra những combo đẹp mắt. Mà không chỉ đẹp mắt đâu, nhìn cô nàng Atsu cầm odachi nặng gần bằng trọng lượng cơ thể vung qua vung lại, nhìn rất có lực.
Có cảm giác điều khiển Atsu ở phần mới, ở những độ khó cao đương nhiên vẫn thử thách, nhưng với dàn vũ khí có trong tay, cùng sự quan thuộc của cơ chế né đòn và phản đòn như phần 1, cảm giác chiến đấu trong Ghost of Yotei “nước chảy mây trôi” hơn nhiều so với phần trước. Từ việc đổi vũ khí đến sử dụng những món đồ như kunai để hạ gục đối thủ từ xa, cho tới việc ném bụi vào mặt địch để che tầm nhìn, hay thậm chí là dùng cả súng hỏa mai, thứ được những nhà truyền giáo gốc Bồ Đào Nha đem vào đất Nhật ở thời điểm đó, tất cả kết hợp lại với nhau tạo ra một hệ thống chiến đấu dù không khác biệt hoàn toàn, nhưng ở một tầm đẳng cấp khác so với Ghost of Tsushima.
Đương nhiên lựa chọn ẩn nấp và hạ thủ từng tên địch một cách âm thầm lặng lẽ vẫn còn đó, và đương nhiên cũng là thứ nên được lựa chọn, thay vì đứng chém nhau với cả đoàn quân của nhà Saito. Và giống hệt như phần trước, nhiệm vụ của anh em không phải là tha mạng cho những tên địch trong bản đồ, rồi âm thầm lủi qua khu vực đó một cách bí mật, mà là hạ gục tất cả chúng theo cách nhanh và chính xác nhất.
Nói một cách ngắn gọn, game kết hợp cả ba khía cạnh khám phá thế giới, hệ thống nhiệm vụ đa dạng nhưng tương đối tự do, và cơ chế chiến đấu tự do không kém. Tất cả những khía cạnh ấy đều được trau chuốt và nâng cấp từ phiên bản cũ. Những người đã từng yêu mến Ghost of Tsushima sẽ dễ nhận ra, Ghost of Yotei được phát triển để anh em tiếp tục đóng vai “bóng ma” một cách nhuần nhuyễn nhất, bất chấp những thay đổi trong hệ thống vũ khí.
Và bao bọc toàn bộ mọi thứ đó chính là bộ cánh đồ họa của trò chơi. Đến khúc này cũng phải thừa nhận hai điều.
Điều thứ nhất, game đẹp không thua gì phần 1, thậm chí có khi là đẹp hơn, nhờ sức mạnh xử lý của cỗ máy PS5. Việc chọn khu vực Ezo làm thế giới của trò chơi, bên cạnh việc khắc họa được tình trạng vô pháp vô thiên ở vùng đất ấy, khi chẳng có mạc phủ nào nắm được quyền lực trong tay, còn tạo ra được những khung hình không thể chê vào đâu được. Cưỡi ngựa chu du trên vùng bình nguyên, nhìn về hướng khu rừng già hay những rặng núi cao chót vót, màu sắc đầy tính tương phản và đầy chi tiết luôn là thứ giữ chân anh em.
Nhưng chất lượng hình ảnh ấy đưa chúng ta đến với khía cạnh thứ hai. Anh em xem clip review game, mình chơi ở tốc độ khung hình 60 FPS. Và khác biệt về chi tiết đồ họa cũng như độ nét của vật thể, của cây cỏ hay chính các nhân vật trong game cũng khác biệt một cách rõ rệt, đặc biệt là khi ngồi trước những chiếc TV 4K kích thước lớn.
Tóm lại, Ghost of Yotei vừa lạ, vừa quen. Nó đủ khác biệt để cảm giác điều khiển Atsu không quá giống với cảm giác điều khiển Jin Sakai trước kia. Nhưng nó cũng đủ thân quen để nhận ra những ý đồ nghệ thuật mà nhà phát triển game áp dụng, tạo ra một thế giới ảo lấy bối cảnh Nhật Bản những năm cuối thời kỳ Chiến Quốc cuốn hút trong từng khung hình.
Đối với nhiều người, quãng thời gian 5 năm giữa phần 1 và phần 2 là đủ dài để có những phàn nàn về việc Ghost of Yotei có quá ít khác biệt và đột phá. Nhưng công bằng mà nói, chính bản thân Ghost of Tsushima khi ấy cũng đã phải đối mặt với những lời chê bai y hệt, mà vẫn đông người yêu mến. Nếu đã từng yêu mến phần 1, thì mình khẳng định 4 ngày nữa, tức là ngày 2/10, không có lý do gì khiến anh em không đến với Ghost of Yotei.
Nguồn: Tinhte.vn